Bao giờ em đến Praha?…

Mấy hôm nay liên tục đọc được rất nhiều preview về Praha, vô tình lẫn cố ý 🙂 Càng đọc, càng mê, càng muốn đến đó. Không phải vì ước mơ đi Châu Âu, ước mơ khám phá những vụ đất mới luôn cháy bỏng. Mà vì từ ngày lấy anh, em luôn muốn đến Praha

Bởi vì đó là nơi anh đã trải qua những năm tuổi trẻ…

Bởi vì khoảng cách giữa chúng ta là cả một thế hệ…

Em cứ cảm giác nếu em đến đó, em sẽ chạm được vào một phần tuổi trẻ của anh, giao thoa với một phần tuổi trẻ của anh…

Em rất muốn như thế…

 

[Mình còn được yêu thương]

Sáng sớm vào công ty, anh L buzz nó trên skype, trả lời nó một tin nhắn đã cũ. Anh nói sao hôm đó anh không thấy tin của em. Tự dưng nó thấy trong lòng mình dậy lên điều gì đó dịu dàng. Anh L là một, anh Đ là hai. Cả hai đều làm nó cảm thấy mình luôn được nâng niu, dù nó giờ đã là gái có chồng happy.

Hôm qua, áo trắng quần jeans, má đỏ môi hồng đi làm. Tới quán mua đồ ăn sáng, vừa dừng lại thì cả một bàn toàn nam ngó ra nhìn nó. Ông chủ khi đưa nó hộp đồ ăn cũng nhìn nó cười mãi, hỏi thăm này nọ. Làm nó nhớ ra rằng nó vẫn còn rất trẻ… Continue reading

[Home is where the heart is (?!)]

Vô tình xem 1 vlog của một bạn blogger người Việt đang ở Mỹ. Xem xong rồi xem lại, xem tới xem lui. Giọng cô nàng rất hay, trầm trầm ấm áp, làm mình thấm thật thấm điều cô đang nói. Mình không giống cô ấy, là người di cư. Nhưng mình tự thấy mình tương tự, khi mình cứ hoang mang vì không có một nơi thật sự là Nhà để về.

[Home is where the heart is (?!)]

Trái tim của mình đang ở đâu? Chắc là trái tim của mình đang ở cạnh người mình đầu ấp tay gối hàng đêm. Người đàn ông đã mà mình đã gặp, đã quen, rồi cưới trong vòng không đầy một năm. Duyên nợ to đùng, và mình nghĩ chắc là mình không chọn nhầm. Vì người đàn ông của mình, không hay tụ tập bạn bè, không cờ bạc nhậu nhẹt bù khú, rất thích sắm sửa cho mình, cho con, rất thích đưa mẹ con mình đi đây đi đó…  Continue reading

[Thương con vì… yêu chồng]

Bé ra đời sớm hơn dự kiến 18 ngày. Dù đã có linh tính trước vì cảm thấy cửa mình đã mở, 2 vợ chồng đều rất lúng túng. Vỡ ối lúc 6h30 sáng, chồng đưa mình vào Từ Dũ, làm thủ tục rồi vào phòng chờ sinh. Tư cung đã mở 3 phân, chờ tới 3h chiều thì mở 4 phân và chuyển vào phòng sanh. Sự khủng khiếp bắt đầu từ đây, hic hic sad

Những cơn gò liên tục dồn dập, đau thấy mấy chục ông trời. Bác sĩ hỏi có muốn chích một mũi sinh không đau không, mình ừh ngay vì nghĩ sẽ “không đau” thật. Ai dè, chích xong, ngủ dưỡng sức được một tí, đau vẫn hoàn đau >”< Các bác nói, chỉ giảm 70 – 80% thôi em, chừa lại chút để em còn cảm giác mà rặn chứ. Ack ack, từ đây mới hiểu thế nào là “Đàn bà đi biển mồ côi một mình” nhé… Thấm thật là thấm luôn! Em đau, kệ em. Cứ nằm đó, nở 10 phân mới đẻ em crying Tới khi có thể sinh, là mình hoàn toàn kiệt sức vì đã kêu gào do cơn đau trước đó, hic hic cryingcryingcrying… Mém nữa không rặn nổi. Mà thật ra lúc chích mũi không đau, mình gần như đã lả đi rồi. Continue reading

Vài điều “bé nhỏ”

Lâu rồi không viết. Hôm nay viết vài dòng ngắn gọn súc tích ghi nhớ một vài điều happy

    • Bé đã được 35w. Sau một tuần theo dõi vì bị tụt ối, mẹ lo lắng nôn nao, thì ối đã trở lại bình thường. Bé đã quay đầu. 2 vợ chồng giờ ngồi đếm ngược chờ ngày con ra đời mà thôi love struck Bây giờ, mẹ đã rất nặng nề, khó ngủ, vì trở bên nào cũng mỏi, cũng đau. Nhưng đâu có nên cằn nhằn con gái, có thai thì phải vậy thôi ^^
    • Dạo này anh chồng cũng mất ngủ theo vợ vì con gái nhỏ. Vợ trở mình chồng cũng thức theo. Thương… Em vẫn thích cái cách được chồng ôm trong tay mà ngủ, dù là bây giờ trời rất nóng tongue. Và cái bụng ngày một to, căng cứng ở giữa, làm những cái ôm trở nên khó khăn. Nhiều khi biết là không thể được ôm cả đêm để ru ngủ, nhưng cảm giác được kéo vào lòng, vòng tay cứng cáp bọc ngang người, thi thoảng vuốt ve cái bụng bầu mà bé đang giơ giò lên di qua di lại làm cái bụng nhọn hoắc, là thứ cảm xúc gây nghiện!!! Tự dưng nhớ đến cái cảm giác thèm ơi là thèm một vòng tay từ phía sau, cùng em nhìn ra lưng chừng một bầu trời đầy mưa của một năm về trước. Bất giác lại mỉm cười! Vòng tay ao ước đó, đã là sự thật, không thể chối cãi… Dù nhà bây giờ không đủ cao, nhưng mà mái nhà này, vòng tay này, em tin là đủ để sưới ấm cho em trong những cơn mưa sắp đến…

32324_365404326884481_937700627_n

  • Ngày này năm ngoái, em vừa trở lại Sài Gòn sau một chuyến đi xa, bụi đời lăn lóc, nhiều trải nghiệm. Bỏ lại xứ người những buồn thương cũ. Gặp lại thành phố của mình bằng nỗi nhớ của một người – mới – đến happy
    Năm nay, người ấy đã là một – nửa – suốt – đời. Hai đứa có thêm một tặng vật suốt đời nữa tongue Đôi khi thật sự cảm thấy duyên phận là gì đó thật sự rất… khó hiểu happy!!

“Nếu ngày ấy, em không đi về phía anh. Không gặp nhau, giờ này ta thế nào?? “…