Trở về sau một chuyến đi, nhiều kỷ niệm, nhiều trải nghiệm, nhiều cảm xúc làm em phát ngộp… Cô em gái nói với em rằng, “mỗi lần chị íh đi đâu về là tâm hồn phải vài hôm sau mới về tới nơi theo” , chẳng sai vào đâu được.
Lần đầu tiên ăn đám cưới xa tới như vậy, từ miền Nam lăn ra tới miền Bắc [Hành lý mang theo là cơ man những ngổn ngang…]
Sạp cưới được dựng rất kỹ càng. Nói nào ngay thì nó đẹp, chỉ là tại dân TP không quen màu mè thế này, lại có hơi hướm cờ phướng theo văn hóa miền Bắc, nên mới nhìn thì thấy buồn cười ghê gớm
Đám cưới nhà quê, cứ đủ mâm là vào ngồi ăn, ăn xong là về ngay tắp lự, mâm mới lại lên. Cứ thế, cứ thế, thành ra đám cưới cực kỳ nhanh, 1 giờ đồng hồ là… hết khách Bạn em nói mời khách lúc 4h30, chắc 5h mới vào tiệc, nên 2 con nhỏ tà tà tắm táp thay đồ, tới nơi lúc… 5h10 thì ăn gần xong mất rồi *__* Hic, thành ra cái phần cô dâu chú rể làm lễ cũng hông có được coi luôn!! Continue reading